齐 qí 山 shān 亭 tíng - - 梁 liáng 有 yǒu 年 nián
亭 tíng 倚 yǐ 高 gāo 山 shān 山 shān 与 yǔ 齐 qí , , 寄 jì 身 shēn 天 tiān 地 dì 此 cǐ 攀 pān 跻 jī 。 。
云 yún 边 biān 野 yě 树 shù 迷 mí 晴 qíng 色 sè , , 夜 yè 半 bàn 天 tiān 鸡 jī 促 cù 晓 xiǎo 啼 tí 。 。
舍 shě 矢 shǐ 犹 yóu 馀 yú 当 dāng 午 wǔ 兴 xìng , , 挥 huī 毫 háo 急 jí 记 jì 下 xià 车 chē 题 tí 。 。
夕 xī 阳 yáng 骑 qí 散 sàn 方 fāng 音 yīn 寂 jì , , 一 yī 榻 tà 梨 lí 花 huā 傍 bàng 雪 xuě 栖 qī 。 。
齐山亭。明代。梁有年。亭倚高山山与齐,寄身天地此攀跻。 云边野树迷晴色,夜半天鸡促晓啼。 舍矢犹馀当午兴,挥毫急记下车题。 夕阳骑散方音寂,一榻梨花傍雪栖。