黄 huáng 山 shān 盛 shèng 节 jié 妇 fù 挽 wǎn 诗 shī - - 张 zhāng 宁 níng
旌 jīng 显 xiǎn 非 fēi 初 chū 望 wàng , , 归 guī 全 quán 是 shì 宿 sù 心 xīn 。 。
痛 tòng 怜 lián 双 shuāng 孺 rú 在 zài , , 笑 xiào 入 rù 九 jiǔ 原 yuán 深 shēn 。 。
剑 jiàn 及 jí 延 yán 平 píng 化 huà , , 珠 zhū 还 huán 合 hé 浦 pǔ 沈 shěn 。 。
生 shēng 荣 róng 死 sǐ 更 gèng 好 hǎo , , 乡 xiāng 国 guó 有 yǒu 徽 huī 音 yīn 。 。
黄山盛节妇挽诗。明代。张宁。旌显非初望,归全是宿心。 痛怜双孺在,笑入九原深。 剑及延平化,珠还合浦沈。 生荣死更好,乡国有徽音。