秋 qiū 雨 yǔ 叹 tàn 其 qí 四 sì - - 康 kāng 海 hǎi
此 cǐ 雨 yǔ 初 chū 晴 qíng 人 rén 亦 yì 狂 kuáng , , 为 wèi 能 néng 洗 xǐ 却 què 烦 fán 蒸 zhēng 凉 liáng 。 。
那 nǎ 知 zhī 狼 láng 藉 jí 遂 suì 如 rú 此 cǐ , , 积 jī 阴 yīn 郁 yù 郁 yù 行 xíng 坐 zuò 妨 fáng 。 。
儿 ér 童 tóng 阶 jiē 下 xià 戏 xì 舟 zhōu 楫 jí , , 风 fēng 动 dòng 樯 qiáng 帆 fān 行 xíng 猎 liè 猎 liè 。 。
不 bù 知 zhī 何 hé 日 rì 坠 zhuì 莲 lián 房 fáng , , 乱 luàn 向 xiàng 波 bō 心 xīn 逐 zhú 莲 lián 叶 yè 。 。
秋雨叹 其四。明代。康海。此雨初晴人亦狂,为能洗却烦蒸凉。 那知狼藉遂如此,积阴郁郁行坐妨。 儿童阶下戏舟楫,风动樯帆行猎猎。 不知何日坠莲房,乱向波心逐莲叶。