漳 zhāng 南 nán 丘 qiū 陇 lǒng 图 tú 为 wèi 莆 pú 田 tián 周 zhōu 梁 liáng 石 shí 赋 fù - - 张 zhāng 弼 bì
累 lěi 累 lěi 荒 huāng 冢 zhǒng 对 duì 孤 gū 岑 cén , , 回 huí 首 shǒu 漳 zhāng 南 nán 抱 bào 痛 tòng 深 shēn 。 。
草 cǎo 露 lù 松 sōng 风 fēng 千 qiān 里 lǐ 梦 mèng , , 秋 qiū 霜 shuāng 春 chūn 雨 yǔ 百 bǎi 年 nián 心 xīn 。 。
谁 shuí 为 wèi 马 mǎ 鬣 liè 封 fēng 新 xīn 土 tǔ , , 空 kōng 有 yǒu 鹃 juān 声 shēng 恋 liàn 故 gù 林 lín 。 。
试 shì 向 xiàng 咸 xián 阳 yáng 原 yuán 上 shàng 望 wàng , , 汉 hàn 家 jiā 陵 líng 墓 mù 亦 yì 消 xiāo 沉 chén 。 。
漳南丘陇图为莆田周梁石赋。明代。张弼。累累荒冢对孤岑,回首漳南抱痛深。 草露松风千里梦,秋霜春雨百年心。 谁为马鬣封新土,空有鹃声恋故林。 试向咸阳原上望,汉家陵墓亦消沉。