雪 xuě 巢 cháo 为 wèi 上 shàng 清 qīng 刘 liú 道 dào 士 shì 赋 fù - - 张 zhāng 翥 zhù
团 tuán 团 tuán 茅 máo 盖 gài 一 yī 巢 cháo 轻 qīng , , 雪 xuě 满 mǎn 千 qiān 山 shān 虚 xū 白 bái 生 shēng 。 。
象 xiàng 外 wài 乾 qián 坤 kūn 还 hái 太 tài 古 gǔ , , 望 wàng 中 zhōng 楼 lóu 观 guān 尽 jǐn 通 tōng 明 míng 。 。
云 yún 藏 cáng 宿 sù 鹤 hè 浑 hún 无 wú 迹 jī , , 水 shuǐ 落 luò 长 cháng 松 sōng 暗 àn 有 yǒu 声 shēng 。 。
人 rén 在 zài 寒 hán 空 kōng 最 zuì 高 gāo 处 chù , , 羽 yǔ 衣 yī 瑶 yáo 佩 pèi 不 bù 胜 shèng 情 qíng 。 。
雪巢为上清刘道士赋。元代。张翥。团团茅盖一巢轻,雪满千山虚白生。 象外乾坤还太古,望中楼观尽通明。 云藏宿鹤浑无迹,水落长松暗有声。 人在寒空最高处,羽衣瑶佩不胜情。