铁 tiě 笛 dí 为 wèi 孟 mèng 天 tiān 炜 wěi 赋 fù - - 张 zhāng 翥 zhù
爱 ài 此 cǐ 轻 qīng 圆 yuán 铁 tiě 铸 zhù 成 chéng , , 何 hé 须 xū 楚 chǔ 竹 zhú 选 xuǎn 孤 gū 生 shēng 。 。
年 nián 多 duō 化 huà 作 zuò 青 qīng 蛇 shé 色 sè , , 夜 yè 静 jìng 吹 chuī 如 rú 彩 cǎi 凤 fèng 声 shēng 。 。
绣 xiù 出 chū 碧 bì 花 huā 凝 níng 错 cuò 落 luò , , 冷 lěng 含 hán 金 jīn 气 qì 发 fā 铿 kēng 清 qīng 。 。
最 zuì 宜 yí 携 xié 向 xiàng 君 jūn 山 shān 去 qù , , 一 yī 听 tīng 仙 xiān 翁 wēng 奏 zòu 月 yuè 明 míng 。 。
铁笛为孟天炜赋。元代。张翥。爱此轻圆铁铸成,何须楚竹选孤生。 年多化作青蛇色,夜静吹如彩凤声。 绣出碧花凝错落,冷含金气发铿清。 最宜携向君山去,一听仙翁奏月明。