草 cǎo 堂 táng 为 wèi 胡 hú 晋 jìn 仲 zhòng 题 tí - - 张 zhāng 翥 zhù
姑 gū 孰 shú 城 chéng 中 zhōng 林 lín 壑 hè 奇 qí , , 幽 yōu 人 rén 爱 ài 此 cǐ 结 jié 茅 máo 茨 cí 。 。
垂 chuí 窗 chuāng 已 yǐ 著 zhe 卢 lú 鸿 hóng 画 huà , , 绕 rào 壁 bì 惟 wéi 书 shū 杜 dù 甫 fǔ 诗 shī 。 。
花 huā 气 qì 晴 qíng 薰 xūn 烧 shāo 酒 jiǔ 火 huǒ , , 潮 cháo 痕 hén 晚 wǎn 上 shàng 钓 diào 鱼 yú 丝 sī 。 。
数 shù 椽 chuán 有 yǒu 此 cǐ 真 zhēn 堪 kān 隐 yǐn , , 不 bù 待 dài 山 shān 灵 líng 重 zhòng 勒 lēi 移 yí 。 。
草堂为胡晋仲题。元代。张翥。姑孰城中林壑奇,幽人爱此结茅茨。 垂窗已著卢鸿画,绕壁惟书杜甫诗。 花气晴薰烧酒火,潮痕晚上钓鱼丝。 数椽有此真堪隐,不待山灵重勒移。