京 jīng 口 kǒu 渡 dù 江 jiāng - - 张 zhāng 吉 jí
风 fēng 霜 shuāng 高 gāo 洁 jié 浪 làng 如 rú 山 shān , , 一 yī 柱 zhù 中 zhōng 流 liú 拥 yōng 翠 cuì 鬟 huán 。 。
鱼 yú 鸟 niǎo 浮 fú 沉 chén 窥 kuī 瀚 hàn 海 hǎi , , 东 dōng 南 nán 形 xíng 势 shì 望 wàng 潼 tóng 关 guān 。 。
空 kōng 中 zhōng 影 yǐng 响 xiǎng 知 zhī 成 chéng 幻 huàn , , 闹 nào 里 lǐ 心 xīn 情 qíng 觉 jué 亦 yì 闲 xián 。 。
却 què 怪 guài 寄 jì 奴 nú 甘 gān 篡 cuàn 晋 jìn , , 当 dāng 初 chū 讨 tǎo 贼 zéi 竟 jìng 何 hé 颜 yán 。 。
京口渡江。明代。张吉。风霜高洁浪如山,一柱中流拥翠鬟。 鱼鸟浮沉窥瀚海,东南形势望潼关。 空中影响知成幻,闹里心情觉亦闲。 却怪寄奴甘篡晋,当初讨贼竟何颜。