爱 ài 萱 xuān 为 wèi 林 lín 编 biān 修 xiū 赋 fù - - 曹 cáo 义 yì
堂 táng 北 běi 幽 yōu 萱 xuān 晚 wǎn 自 zì 荣 róng , , 相 xiāng 看 kàn 几 jǐ 度 dù 独 dú 怡 yí 情 qíng 。 。
黄 huáng 花 huā 浥 yì 露 lù 香 xiāng 偏 piān 远 yuǎn , , 翠 cuì 叶 yè 含 hán 烟 yān 色 sè 更 gèng 清 qīng 。 。
彩 cǎi 服 fú 戏 xì 时 shí 晴 qíng 影 yǐng 动 dòng , , 板 bǎn 舆 yú 行 xíng 处 chǔ 绿 lǜ 阴 yīn 生 shēng 。 。
知 zhī 君 jūn 天 tiān 性 xìng 从 cóng 来 lái 孝 xiào , , 寸 cùn 草 cǎo 常 cháng 怀 huái 爱 ài 日 rì 诚 chéng 。 。
爱萱为林编修赋。明代。曹义。堂北幽萱晚自荣,相看几度独怡情。 黄花浥露香偏远,翠叶含烟色更清。 彩服戏时晴影动,板舆行处绿阴生。 知君天性从来孝,寸草常怀爱日诚。