奉 fèng 和 hé 濲 gǔ 师 shī 赵 zhào 相 xiàng 公 gōng 怀 huái 山 shān 八 bā 咏 yǒng 用 yòng 韵 yùn 其 qí 六 liù 白 bái 云 yún 樵 qiáo 客 kè - - 张 zhāng 萱 xuān
鸟 niǎo 道 dào 俯 fǔ 岧 tiáo 峣 yáo , , 蝉 chán 声 shēng 破 pò 泬 jué 漻 liáo 。 。
术 shù 腓 féi 和 hé 石 shí 煮 zhǔ , , 棋 qí 罢 bà 带 dài 云 yún 樵 qiáo 。 。
寒 hán 水 shuǐ 依 yī 林 lín 曲 qū , , 晴 qíng 花 huā 度 dù 竹 zhú 飘 piāo 。 。
青 qīng 山 shān 吾 wú 自 zì 老 lǎo , , 黄 huáng 鹄 gǔ 不 bù 须 xū 招 zhāo 。 。
奉和濲师赵相公怀山八咏用韵 其六 白云樵客。明代。张萱。鸟道俯岧峣,蝉声破泬漻。 术腓和石煮,棋罢带云樵。 寒水依林曲,晴花度竹飘。 青山吾自老,黄鹄不须招。