题 tí 天 tiān 师 shī 画 huà 送 sòng 人 rén 还 hái 洞 dòng 庭 tíng - - 张 zhāng 仲 zhòng 深 shēn
金 jīn 碧 bì 拥 yōng 层 céng 峦 luán , , 归 guī 桡 ráo 趁 chèn 急 jí 湍 tuān 。 。
人 rén 从 cóng 天 tiān 际 jì 去 qù , , 春 chūn 在 zài 画 huà 中 zhōng 看 kàn 。 。
驿 yì 路 lù 随 suí 江 jiāng 尽 jǐn , , 湖 hú 云 yún 类 lèi 海 hǎi 宽 kuān 。 。
停 tíng 舟 zhōu 未 wèi 可 kě 别 bié , , 风 fēng 雨 yǔ 落 luò 花 huā 寒 hán 。 。
题天师画送人还洞庭。元代。张仲深。金碧拥层峦,归桡趁急湍。 人从天际去,春在画中看。 驿路随江尽,湖云类海宽。 停舟未可别,风雨落花寒。