酬 chóu 杨 yáng 彦 yàn 常 cháng 韵 yùn - - 张 zhāng 仲 zhòng 深 shēn
霜 shuāng 风 fēng 日 rì 日 rì 振 zhèn 平 píng 林 lín , , 想 xiǎng 有 yǒu 幽 yōu 人 rén 赋 fù 稿 gǎo 砧 zhēn 。 。
故 gù 县 xiàn 湖 hú 山 shān 馀 yú 瓦 wǎ 磔 zhé , , 异 yì 乡 xiāng 踪 zōng 迹 jī 叹 tàn 光 guāng 阴 yīn 。 。
酒 jiǔ 杯 bēi 拟 nǐ 泛 fàn 盈 yíng 盈 yíng 玉 yù , , 菊 jú 蕊 ruǐ 还 hái 看 kàn 采 cǎi 采 cǎi 金 jīn 。 。
丧 sāng 乱 luàn 未 wèi 知 zhī 同 tóng 白 bái 首 shǒu , , 百 bǎi 年 nián 莫 mò 废 fèi 友 yǒu 朋 péng 心 xīn 。 。
酬杨彦常韵。元代。张仲深。霜风日日振平林,想有幽人赋稿砧。 故县湖山馀瓦磔,异乡踪迹叹光阴。 酒杯拟泛盈盈玉,菊蕊还看采采金。 丧乱未知同白首,百年莫废友朋心。