秋 qiū 晚 wǎn 闾 lǘ 山 shān 登 dēng 眺 tiào - - 许 xǔ 宗 zōng 鲁 lǔ
九 jiǔ 月 yuè 边 biān 城 chéng 风 fēng 未 wèi 寒 hán , , 名 míng 山 shān 与 yǔ 客 kè 共 gòng 盘 pán 桓 huán 。 。
经 jīng 霜 shuāng 锦 jǐn 树 shù 真 zhēn 宜 yí 画 huà , , 对 duì 酒 jiǔ 黄 huáng 花 huā 尚 shàng 可 kě 餐 cān 。 。
病 bìng 体 tǐ 不 bù 胜 shèng 浮 fú 太 tài 白 bái , , 壮 zhuàng 怀 huái 犹 yóu 自 zì 岸 àn 危 wēi 冠 guān 。 。
晚 wǎn 来 lái 更 gèng 上 shàng 崔 cuī 嵬 wéi 石 shí , , 始 shǐ 信 xìn 人 rén 间 jiān 行 xíng 路 lù 难 nán 。 。
秋晚闾山登眺。明代。许宗鲁。九月边城风未寒,名山与客共盘桓。 经霜锦树真宜画,对酒黄花尚可餐。 病体不胜浮太白,壮怀犹自岸危冠。 晚来更上崔嵬石,始信人间行路难。