赋 fù 得 dé 残 cán 莺 yīng 知 zhī 夏 xià 浅 qiǎn - - 彭 péng 孙 sūn 贻 yí
睍 xiàn 皖 wǎn 馀 yú 声 shēng 在 zài 上 shàng 林 lín , , 窗 chuāng 前 qián 灌 guàn 木 mù 弄 nòng 新 xīn 阴 yīn 。 。
未 wèi 经 jīng 梅 méi 雨 yǔ 黄 huáng 初 chū 褪 tuì , , 才 cái 过 guò 花 huā 风 fēng 羽 yǔ 渐 jiàn 沉 chén 。 。
百 bǎi 啭 zhuàn 音 yīn 稀 xī 芳 fāng 草 cǎo 歇 xiē , , 双 shuāng 丈 zhàng 人 rén 老 lǎo 画 huà 眉 méi 深 shēn 。 。
清 qīng 和 hé 犹 yóu 是 shì 春 chūn 三 sān 月 yuè , , 不 bù 惜 xī 间 jiān 关 guān 伴 bàn 苦 kǔ 吟 yín 。 。
赋得残莺知夏浅。明代。彭孙贻。睍皖馀声在上林,窗前灌木弄新阴。 未经梅雨黄初褪,才过花风羽渐沉。 百啭音稀芳草歇,双丈人老画眉深。 清和犹是春三月,不惜间关伴苦吟。