次 cì 韵 yùn 题 tí 兰 lán 溪 xī 洞 dòng 源 yuán 壁 bì 间 jiān - - 曹 cáo 伯 bó 启 qǐ
南 nán 北 běi 嚣 xiāo 尘 chén 日 rì 夜 yè 侵 qīn , , 好 hǎo 风 fēng 吹 chuī 到 dào 白 bái 云 yún 深 shēn 。 。
智 zhì 仙 xiān 久 jiǔ 住 zhù 夸 kuā 山 shān 色 sè , , 俗 sú 客 kè 初 chū 来 lái 恋 liàn 竹 zhú 阴 yīn 。 。
万 wàn 事 shì 不 bù 如 rú 收 shōu 脚 jiǎo 坐 zuò , , 三 sān 年 nián 应 yīng 负 fù 掉 diào 头 tóu 吟 yín 。 。
疲 pí 民 mín 不 bù 忍 rěn 加 jiā 鞭 biān 棰 chuí , , 谁 shuí 识 shí 平 píng 生 shēng 水 shuǐ 石 shí 心 xīn 。 。
次韵题兰溪洞源壁间。元代。曹伯启。南北嚣尘日夜侵,好风吹到白云深。 智仙久住夸山色,俗客初来恋竹阴。 万事不如收脚坐,三年应负掉头吟。 疲民不忍加鞭棰,谁识平生水石心。