奉 fèng 和 hé 守 shǒu 中 zhōng 谒 yè 泰 tài 陵 líng 有 yǒu 感 gǎn - - 湛 zhàn 若 ruò 水 shuǐ
乌 wū 号 hào 曾 céng 是 shì 小 xiǎo 臣 chén 来 lái , , 又 yòu 听 tīng 悲 bēi 歌 gē 动 dòng 我 wǒ 怀 huái 。 。
亲 qīn 见 jiàn 彩 cǎi 云 yún 扶 fú 日 rì 上 shàng , , 谁 shuí 能 néng 赤 chì 手 shǒu 挽 wǎn 天 tiān 回 huí 。 。
群 qún 忧 yōu 极 jí 处 chǔ 思 sī 孤 gū 笑 xiào , , 方 fāng 寸 cùn 伤 shāng 馀 yú 尚 shàng 百 bǎi 哀 āi 。 。
闻 wén 道 dào 阳 yáng 回 huí 今 jīn 日 rì 始 shǐ , , 龙 lóng 门 mén 遥 yáo 忆 yì 曝 pù 春 chūn 腮 sāi 。 。
奉和守中谒泰陵有感。明代。湛若水。乌号曾是小臣来,又听悲歌动我怀。 亲见彩云扶日上,谁能赤手挽天回。 群忧极处思孤笑,方寸伤馀尚百哀。 闻道阳回今日始,龙门遥忆曝春腮。