匏 páo 瓜 guā 道 dào 人 rén , , 为 wéi 徐 xú 子 zi 贞 zhēn 赋 fù - - 张 zhāng 昱 yù
吾 wú 岂 qǐ 匏 páo 瓜 guā 系 xì 此 cǐ 生 shēng , , 道 dào 人 rén 玩 wán 世 shì 以 yǐ 为 wéi 名 míng 。 。
百 bǎi 年 nián 雨 yǔ 露 lù 司 sī 荣 róng 悴 cuì , , 一 yī 日 rì 江 jiāng 湖 hú 见 jiàn 老 lǎo 成 chéng 。 。
濩 huò 落 luò 情 qíng 怀 huái 庄 zhuāng 子 zi 瓠 hù , , 浮 fú 沉 chén 踪 zōng 迹 jī 楚 chǔ 王 wáng 萍 píng 。 。
壶 hú 公 gōng 借 jiè 与 yǔ 龙 lóng 为 wèi 杖 zhàng , , 抛 pāo 著 zhe 青 qīng 鞋 xié 到 dào 处 chù 行 xíng 。 。
匏瓜道人,为徐子贞赋。元代。张昱。吾岂匏瓜系此生,道人玩世以为名。 百年雨露司荣悴,一日江湖见老成。 濩落情怀庄子瓠,浮沉踪迹楚王萍。 壶公借与龙为杖,抛著青鞋到处行。