和 hé 曹 cáo 先 xiān 生 shēng 体 tǐ 民 mín 韵 yùn - - 程 chéng 通 tōng
萍 píng 水 shuǐ 他 tā 乡 xiāng 客 kè , , 匆 cōng 匆 cōng 会 huì 复 fù 离 lí 。 。
会 huì 时 shí 真 zhēn 可 kě 乐 lè , , 别 bié 后 hòu 重 zhòng 相 xiāng 思 sī 。 。
天 tiān 晚 wǎn 酒 jiǔ 醒 xǐng 后 hòu , , 月 yuè 明 míng 人 rén 睡 shuì 迟 chí 。 。
谁 shuí 云 yún 我 wǒ 情 qíng 绪 xù , , 曾 céng 不 bù 及 jí 游 yóu 丝 sī 。 。
和曹先生体民韵。明代。程通。萍水他乡客,匆匆会复离。 会时真可乐,别后重相思。 天晚酒醒后,月明人睡迟。 谁云我情绪,曾不及游丝。