敬 jìng 和 hé 春 chūn 雪 xuě 诗 shī 韵 yùn - - 程 chéng 通 tōng
东 dōng 风 fēng 吹 chuī 雪 xuě 遍 biàn 埏 shān 垓 gāi , , 晓 xiǎo 起 qǐ 推 tuī 窗 chuāng 赏 shǎng 看 kàn 来 lái 。 。
三 sān 白 bái 定 dìng 占 zhàn 春 chūn 麦 mài 熟 shú , , 六 liù 花 huā 不 bù 让 ràng 早 zǎo 梅 méi 开 kāi 。 。
连 lián 营 yíng 旧 jiù 是 shì 青 qīng 毡 zhān 帐 zhàng , , 立 lì 地 dì 新 xīn 成 chéng 白 bái 玉 yù 台 tái 。 。
谁 shuí 忆 yì 长 cháng 安 ān 有 yǒu 贫 pín 者 zhě , , 红 hóng 炉 lú 暖 nuǎn 阁 gé 为 wèi 停 tíng 杯 bēi 。 。
敬和春雪诗韵。明代。程通。东风吹雪遍埏垓,晓起推窗赏看来。 三白定占春麦熟,六花不让早梅开。 连营旧是青毡帐,立地新成白玉台。 谁忆长安有贫者,红炉暖阁为停杯。