敬 jìng 和 hé 春 chūn 景 jǐng 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 程 chéng 通 tōng
东 dōng 皇 huáng 布 bù 德 dé 育 yù 群 qún 生 shēng , , 二 èr 月 yuè 仁 rén 风 fēng 遍 biàn 海 hǎi 城 chéng 。 。
原 yuán 上 shàng 草 cǎo 青 qīng 堪 kān 放 fàng 马 mǎ , , 墙 qiáng 头 tóu 柳 liǔ 绿 lǜ 可 kě 藏 cáng 莺 yīng 。 。
一 yī 尘 chén 不 bù 作 zuò 天 tiān 如 rú 洗 xǐ , , 万 wàn 景 jǐng 俱 jù 新 xīn 日 rì 与 yǔ 明 míng 。 。
朝 cháo 退 tuì 玉 yù 阶 jiē 无 wú 个 gè 事 shì , , 杖 zhàng 藜 lí 时 shí 向 xiàng 小 xiǎo 桥 qiáo 行 xíng 。 。
敬和春景韵 其一。明代。程通。东皇布德育群生,二月仁风遍海城。 原上草青堪放马,墙头柳绿可藏莺。 一尘不作天如洗,万景俱新日与明。 朝退玉阶无个事,杖藜时向小桥行。