七 qī 月 yuè 十 shí 七 qī 夜 yè 病 bìng 起 qǐ 露 lù 坐 zuò 偶 ǒu 成 chéng - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
古 gǔ 樗 chū 摇 yáo 影 yǐng 屋 wū 西 xī 山 shān , , 独 dú 坐 zuò 空 kōng 阶 jiē 月 yuè 上 shàng 关 guān 。 。
远 yuǎn 杵 chǔ 数 shù 声 shēng 秋 qiū 律 lǜ 应 yīng , , 明 míng 星 xīng 一 yì 点 diǎn 曙 shǔ 更 gèng 闲 xián 。 。
道 dào 心 xīn 尽 jǐn 可 kě 消 xiāo 官 guān 况 kuàng , , 酒 jiǔ 力 lì 微 wēi 堪 kān 慰 wèi 病 bìng 颜 yán 。 。
千 qiān 里 lǐ 故 gù 园 yuán 归 guī 未 wèi 得 dé , , 不 bù 禁 jīn 征 zhēng 雁 yàn 溯 sù 风 fēng 还 hái 。 。
七月十七夜病起露坐偶成。明代。程敏政。古樗摇影屋西山,独坐空阶月上关。 远杵数声秋律应,明星一点曙更闲。 道心尽可消官况,酒力微堪慰病颜。 千里故园归未得,不禁征雁溯风还。