白 bái 云 yún 深 shēn 处 chù 为 wèi 天 tiān 台 tāi 赵 zhào 时 shí 晖 huī 赋 fù - - 程 chéng 敏 mǐn 政 zhèng
幽 yōu 人 rén 卜 bo 筑 zhù 嫌 xián 山 shān 浅 qiǎn , , 直 zhí 入 rù 云 yún 山 shān 十 shí 二 èr 重 chóng 。 。
傍 bàng 岸 àn 野 yě 樵 qiáo 多 duō 失 shī 路 lù , , 隔 gé 林 lín 溪 xī 碓 duì 远 yuǎn 闻 wén 舂 chōng 。 。
衣 yī 裳 shang 露 lù 宿 sù 岚 lán 光 guāng 冷 lěng , , 书 shū 画 huà 晴 qíng 蒸 zhēng 海 hǎi 气 qì 浓 nóng 。 。
极 jí 目 mù 为 wèi 君 jūn 思 sī 雁 yàn 荡 dàng , , 烂 làn 银 yín 舒 shū 卷 juàn 正 zhèng 溶 róng 溶 róng 。 。
白云深处为天台赵时晖赋。明代。程敏政。幽人卜筑嫌山浅,直入云山十二重。 傍岸野樵多失路,隔林溪碓远闻舂。 衣裳露宿岚光冷,书画晴蒸海气浓。 极目为君思雁荡,烂银舒卷正溶溶。