和 hé 牧 mù 斋 zhāi 观 guān 剧 jù 四 sì 首 shǒu 次 cì 韵 yùn - - 程 chéng 嘉 jiā 燧 suì
游 yóu 丝 sī 无 wú 力 lì 罥 juàn 春 chūn 长 zhǎng , , 急 jí 盏 zhǎn 从 cóng 挥 huī 白 bái 日 rì 忙 máng 。 。
烛 zhú 下 xià 邀 yāo 来 lái 偏 piān 巧 qiǎo 笑 xiào , , 曲 qū 终 zhōng 不 bú 见 jiàn 只 zhǐ 颠 diān 狂 kuáng 。 。
迷 mí 花 huā 未 wèi 散 sàn 尝 cháng 侵 qīn 晓 xiǎo , , 和 hé 雪 xuě 难 nán 教 jiào 更 gèng 引 yǐn 商 shāng 。 。
浣 huàn 处 chù 似 shì 闻 wén 遗 yí 石 shí 在 zài , , 相 xiāng 逢 féng 或 huò 恐 kǒng 是 shì 同 tóng 乡 xiāng 。 。
和牧斋观剧四首次韵。明代。程嘉燧。游丝无力罥春长,急盏从挥白日忙。 烛下邀来偏巧笑,曲终不见只颠狂。 迷花未散尝侵晓,和雪难教更引商。 浣处似闻遗石在,相逢或恐是同乡。