冬 dōng 至 zhì 展 zhǎn 先 xiān 母 mǔ 罗 luó 太 tài 安 ān 人 rén 漕 cáo 坪 píng 陇 lǒng 有 yǒu 感 gǎn - - 邹 zōu 元 yuán 标 biāo
违 wéi 远 yuǎn 慈 cí 容 róng 久 jiǔ , , 新 xīn 冬 dōng 始 shǐ 一 yī 过 guò 。 。
有 yǒu 身 shēn 成 chéng 病 bìng 楚 chǔ , , 无 wú 泪 lèi 不 bù 滂 pāng 沱 tuó 。 。
草 cǎo 木 mù 蒙 méng 茸 róng 湿 shī , , 云 yún 山 shān 变 biàn 幻 huàn 多 duō 。 。
重 zhòng 冥 míng 真 zhēn 隔 gé 世 shì , , 心 xīn 折 zhé 此 cǐ 烟 yān 萝 luó 。 。
冬至展先母罗太安人漕坪陇有感。明代。邹元标。违远慈容久,新冬始一过。 有身成病楚,无泪不滂沱。 草木蒙茸湿,云山变幻多。 重冥真隔世,心折此烟萝。