发 fā 青 qīng 阳 yáng 驿 yì - - 董 dǒng 嗣 sì 成 chéng
条 tiáo 风 fēng 启 qǐ 征 zhēng 涂 tú , , 于 yú 迈 mài 自 zì 旭 xù 旦 dàn 。 。
览 lǎn 古 gǔ 舒 shū 远 yuǎn 怀 huái , , 解 jiě 绂 fú 谢 xiè 微 wēi 绊 bàn 。 。
广 guǎng 衢 qú 残 cán 雪 xuě 开 kāi , , 遥 yáo 甸 diān 芳 fāng 荑 tí 散 sàn 。 。
远 yuǎn 扬 yáng 既 jì 载 zài 敷 fū , , 谷 gǔ 禽 qín 亦 yì 时 shí 啭 zhuàn 。 。
尚 shàng 游 yóu 达 dá 者 zhě 心 xīn , , 点 diǎn 狂 kuáng 圣 shèng 所 suǒ 赞 zàn 。 。
唐 táng 风 fēng 咏 yǒng 山 shān 枢 shū , , 感 gǎn 物 wù 有 yǒu 馀 yú 叹 tàn 。 。
发青阳驿。明代。董嗣成。条风启征涂,于迈自旭旦。 览古舒远怀,解绂谢微绊。 广衢残雪开,遥甸芳荑散。 远扬既载敷,谷禽亦时啭。 尚游达者心,点狂圣所赞。 唐风咏山枢,感物有馀叹。