宿 sù 山 shān 寺 sì 遇 yù 雨 yǔ - - 杨 yáng 文 wén 卿 qīng
独 dú 抗 kàng 尘 chén 容 róng 过 guò 梵 fàn 宫 gōng , , 残 cán 阳 yáng 犹 yóu 自 zì 拖 tuō 微 wēi 红 hóng 。 。
黄 huáng 牛 niú 下 xià 坂 bǎn 前 qián 溪 xī 雨 yǔ , , 绿 lǜ 竹 zhú 摇 yáo 窗 chuāng 曲 qū 径 jìng 风 fēng 。 。
石 shí 露 lù 危 wēi 崖 yá 山 shān 骨 gǔ 出 chū , , 水 shuǐ 流 liú 深 shēn 涧 jiàn 地 dì 喉 hóu 通 tōng 。 。
绳 shéng 床 chuáng 兀 wù 坐 zuò 清 qīng 无 wú 寐 mèi , , 满 mǎn 耳 ěr 蛙 wā 鸣 míng 芦 lú 荻 dí 中 zhōng 。 。
宿山寺遇雨。明代。杨文卿。独抗尘容过梵宫,残阳犹自拖微红。 黄牛下坂前溪雨,绿竹摇窗曲径风。 石露危崖山骨出,水流深涧地喉通。 绳床兀坐清无寐,满耳蛙鸣芦荻中。