题 tí 墨 mò 菊 jú 一 yī 首 shǒu 为 wèi 延 yán 平 píng 通 tōng 守 shǒu 金 jīn 孔 kǒng 深 shēn 赋 fù - - 黄 huáng 仲 zhòng 昭 zhāo
楚 chǔ 楚 chǔ 黄 huáng 花 huā 绝 jué 可 kě 人 rén , , 晓 xiǎo 来 lái 含 hán 露 lù 色 sè 尤 yóu 匀 yún 。 。
莫 mò 教 jiào 轻 qīng 泛 fàn 柴 chái 桑 sāng 酒 jiǔ , , 留 liú 取 qǔ 芳 fāng 泉 quán 寿 shòu 剑 jiàn 民 mín 。 。
题墨菊一首为延平通守金孔深赋。明代。黄仲昭。楚楚黄花绝可人,晓来含露色尤匀。 莫教轻泛柴桑酒,留取芳泉寿剑民。