拟 nǐ 唐 táng 长 cháng 安 ān 春 chūn 望 wàng - - 黄 huáng 闰 rùn
南 nán 山 shān 晴 qíng 望 wàng 郁 yù 嵯 cuó 峨 é , , 上 shàng 路 lù 春 chūn 香 xiāng 御 yù 辇 niǎn 过 guò 。 。
天 tiān 近 jìn 帝 dì 城 chéng 双 shuāng 阙 quē 迥 jiǒng , , 日 rì 临 lín 仙 xiān 仗 zhàng 五 wǔ 云 yún 多 duō 。 。
莺 yīng 声 shēng 尽 jǐn 入 rù 新 xīn 丰 fēng 树 shù , , 柳 liǔ 色 sè 遥 yáo 分 fēn 太 tài 液 yè 波 bō 。 。
汉 hàn 主 zhǔ 离 lí 宫 gōng 三 sān 十 shí 六 liù , , 楼 lóu 台 tái 处 chǔ 处 chù 起 qǐ 笙 shēng 歌 gē 。 。
拟唐长安春望。明代。黄闰。南山晴望郁嵯峨,上路春香御辇过。 天近帝城双阙迥,日临仙仗五云多。 莺声尽入新丰树,柳色遥分太液波。 汉主离宫三十六,楼台处处起笙歌。