烧 shāo 得 dé 丹 dān 成 chéng 似 shì 日 rì 红 hóng 别 bié 来 lái 人 rén 世 shì 领 lǐng 春 chūn 风 fēng 谁 shéi 知 zhī 非 fēi 色 sè 非 fēi 空 kōng 界 jiè 鼻 bí 管 guǎn 掀 xiān 天 tiān 便 biàn 不 bù 同 tóng - - 虞 yú 堪 kān
罗 luó 浮 fú 梦 mèng 里 lǐ 玉 yù 人 rén 遥 yáo , , 湘 xiāng 水 shuǐ 春 chūn 深 shēn 泣 qì 翠 cuì 绡 xiāo 。 。
喻 yù 得 dé 空 kōng 王 wáng 无 wú 上 shàng 法 fǎ , , 诸 zhū 天 tiān 随 suí 喜 xǐ 作 zuò 香 xiāng 飘 piāo 。 。
烧得丹成似日红别来人世领春风谁知非色非空界鼻管掀天便不同。明代。虞堪。罗浮梦里玉人遥,湘水春深泣翠绡。 喻得空王无上法,诸天随喜作香飘。