和 hé 潘 pān 子 zǐ 弃 qì 韵 yùn - - 屠 tú 性 xìng
云 yún 林 lín 精 jīng 舍 shè 傍 bàng 岩 yán 阿 ā , , 中 zhōng 有 yǒu 行 xíng 吟 yín 十 shí 二 èr 窝 wō 。 。
陆 lù 羽 yǔ 泉 quán 清 qīng 童 tóng 汲 jí 惯 guàn , , 潘 pān 郎 láng 诗 shī 好 hào 客 kè 酬 chóu 多 duō 。 。
茅 máo 山 shān 猿 yuán 鹤 hè 惊 jīng 春 chūn 晓 xiǎo , , 楚 chǔ 水 shuǐ 鱼 yú 龙 lóng 落 luò 夜 yè 波 bō 。 。
归 guī 去 qù 不 bù 成 chéng 千 qiān 里 lǐ 别 bié , , 抱 bào 琴 qín 重 zhòng 约 yuē 听 tīng 樵 qiáo 歌 gē 。 。
和潘子弃韵。元代。屠性。云林精舍傍岩阿,中有行吟十二窝。 陆羽泉清童汲惯,潘郎诗好客酬多。 茅山猿鹤惊春晓,楚水鱼龙落夜波。 归去不成千里别,抱琴重约听樵歌。