春 chūn 夜 yè 闻 wén 钟 zhōng - - 黄 huáng 景 jǐng 仁 rén
近 jìn 郭 guō 无 wú 僧 sēng 寺 sì , , 钟 zhōng 声 shēng 何 hé 处 chǔ 风 fēng 。 。
短 duǎn 长 cháng 乡 xiāng 梦 mèng 外 wài , , 断 duàn 续 xù 雨 yǔ 丝 sī 中 zhōng 。 。
芳 fāng 草 cǎo 远 yuǎn 愈 yù 远 yuǎn , , 小 xiǎo 楼 lóu 空 kōng 更 gèng 空 kōng 。 。
不 bù 堪 kān 沉 chén 听 tīng 寂 jì , , 天 tiān 半 bàn 又 yòu 归 guī 鸿 hóng 。 。
春夜闻钟。清代。黄景仁。近郭无僧寺,钟声何处风。 短长乡梦外,断续雨丝中。 芳草远愈远,小楼空更空。 不堪沉听寂,天半又归鸿。