高 gāo 秋 qiū 雁 yàn 影 yǐng - - 黄 huáng 锦 jǐn
长 cháng 空 kōng 淡 dàn 淡 dàn 一 yī 行 xíng 斜 xié , , 塞 sài 外 wài 传 chuán 书 shū 到 dào 汉 hàn 家 jiā 。 。
灭 miè 没 méi 孤 gū 村 cūn 瞻 zhān 远 yuǎn 近 jìn , , 参 cēn 差 cī 数 shù 字 zì 乱 luàn 烟 yān 霞 xiá 。 。
联 lián 翩 piān 破 pò 界 jiè 青 qīng 山 shān 色 sè , , 掩 yǎn 映 yìng 遥 yáo 将 jiāng 红 hóng 蓼 liǎo 花 huā 。 。
最 zuì 是 shì 南 nán 楼 lóu 频 pín 倚 yǐ 望 wàng , , 不 bù 堪 kān 幽 yōu 思 sī 动 dòng 天 tiān 涯 yá 。 。
高秋雁影。明代。黄锦。长空淡淡一行斜,塞外传书到汉家。 灭没孤村瞻远近,参差数字乱烟霞。 联翩破界青山色,掩映遥将红蓼花。 最是南楼频倚望,不堪幽思动天涯。