落 luò 花 huā 其 qí 八 bā - - 黄 huáng 锦 jǐn
枝 zhī 头 tóu 烂 làn 熳 màn 正 zhèng 堪 kān 怜 lián , , 漂 piāo 泊 bó 何 hé 来 lái 梦 mèng 草 cǎo 边 biān 。 。
落 luò 帽 mào 乍 zhà 惊 jīng 红 hóng 拂 fú 女 nǚ , , 凌 líng 云 yún 恍 huǎng 似 shì 紫 zǐ 姑 gū 仙 xiān 。 。
行 xíng 人 rén 休 xiū 认 rèn 旧 jiù 罗 luó 袜 wà , , 远 yuǎn 浦 pǔ 空 kōng 传 chuán 新 xīn 翠 cuì 钿 diàn 。 。
后 hòu 会 huì 欲 yù 思 sī 重 zhòng 见 jiàn 面 miàn , , 容 róng 光 guāng 减 jiǎn 尽 jǐn 坐 zuò 经 jīng 年 nián 。 。
落花 其八。明代。黄锦。枝头烂熳正堪怜,漂泊何来梦草边。 落帽乍惊红拂女,凌云恍似紫姑仙。 行人休认旧罗袜,远浦空传新翠钿。 后会欲思重见面,容光减尽坐经年。