寿 shòu 诗 shī 次 cì 欧 ōu 彦 yàn 桢 zhēn 韵 yùn - - 黄 huáng 佐 zuǒ
供 gòng 奉 fèng 当 dāng 年 nián 侍 shì 翠 cuì 帷 wéi , , 只 zhǐ 今 jīn 衰 shuāi 懒 lǎn 掩 yǎn 柴 chái 扉 fēi 。 。
池 chí 边 biān 竹 zhú 日 rì 闻 wén 鱼 yú 跃 yuè , , 台 tái 下 xià 松 sōng 云 yún 见 jiàn 鹤 hè 归 guī 。 。
莲 lián 醑 xǔ 到 dào 冬 dōng 堪 kān 酩 mǐng 酊 dǐng , , 草 cǎo 堂 táng 因 yīn 咏 yǒng 更 gèng 光 guāng 辉 huī 。 。
碧 bì 山 shān 尚 shàng 觉 jué 红 hóng 尘 chén 近 jìn , , 长 zhǎng 羡 xiàn 严 yán 陵 líng 有 yǒu 钓 diào 矶 jī 。 。
寿诗次欧彦桢韵。明代。黄佐。供奉当年侍翠帷,只今衰懒掩柴扉。 池边竹日闻鱼跃,台下松云见鹤归。 莲醑到冬堪酩酊,草堂因咏更光辉。 碧山尚觉红尘近,长羡严陵有钓矶。