登 dēng 见 jiàn 海 hǎi 亭 tíng 一 yī 首 shǒu - - 黄 huáng 省 shěng 曾 céng
孤 gū 亭 tíng 标 biāo 紫 zǐ 汉 hàn , , 高 gāo 眺 tiào 俯 fǔ 苍 cāng 茫 máng 。 。
绿 lǜ 雨 yǔ 残 cán 空 kōng 色 sè , , 黄 huáng 尘 chén 阔 kuò 海 hǎi 光 guāng 。 。
山 shān 微 wēi 疑 yí 瞩 zhǔ 岛 dǎo , , 树 shù 远 yuǎn 恍 huǎng 看 kàn 桑 sāng 。 。
挂 guà 席 xí 须 xū 明 míng 发 fā , , 波 bō 臣 chén 酹 lèi 一 yī 觞 shāng 。 。
登见海亭一首。明代。黄省曾。孤亭标紫汉,高眺俯苍茫。 绿雨残空色,黄尘阔海光。 山微疑瞩岛,树远恍看桑。 挂席须明发,波臣酹一觞。