拟 nǐ 内 nèi 苑 yuàn 春 chūn 风 fēng 一 yī 首 shǒu - - 黄 huáng 省 shěng 曾 céng
飘 piāo 飘 piāo 起 qǐ 自 zì 太 tài 平 píng 东 dōng , , 顷 qǐng 忽 hū 来 lái 吹 chuī 万 wàn 岁 suì 宫 gōng 。 。
甲 jiǎ 观 guān 影 yǐng 摇 yáo 千 qiān 柳 liǔ 色 sè , , 上 shàng 林 lín 香 xiāng 散 sàn 百 bǎi 花 huā 丛 cóng 。 。
常 cháng 传 chuán 帝 dì 乐 lè 流 liú 人 rén 世 shì , , 惯 guàn 领 lǐng 仙 xiān 云 yún 满 mǎn 禁 jìn 中 zhōng 。 。
愿 yuàn 借 jiè 天 tiān 声 shēng 归 guī 颂 sòng 咏 yǒng , , 挥 huī 毫 háo 不 bù 数 shù 大 dài 王 wáng 雄 xióng 。 。
拟内苑春风一首。明代。黄省曾。飘飘起自太平东,顷忽来吹万岁宫。 甲观影摇千柳色,上林香散百花丛。 常传帝乐流人世,惯领仙云满禁中。 愿借天声归颂咏,挥毫不数大王雄。