赋 fù 苕 tiáo 溪 xī 草 cǎo 堂 táng 和 hé 孙 sūn 太 tài 初 chū 韵 yùn 一 yī 首 shǒu - - 黄 huáng 省 shěng 曾 céng
翠 cuì 竹 zhú 婵 chán 娟 juān 傍 bàng 野 yě 潭 tán , , 秋 qiū 山 shān 日 rì 映 yìng 草 cǎo 堂 táng 寒 hán 。 。
云 yún 枝 zhī 桂 guì 树 shù 临 lín 虚 xū 榻 tà , , 翡 fěi 翠 cuì 山 shān 鸡 jī 照 zhào 碧 bì 湍 tuān 。 。
漫 màn 学 xué 赤 chì 须 xū 求 qiú 茂 mào 苑 yuàn , , 久 jiǔ 携 xié 青 qīng 剑 jiàn 隔 gé 长 cháng 安 ān 。 。
时 shí 时 shí 野 yě 服 fú 乘 chéng 高 gāo 兴 xìng , , 采 cǎi 药 yào 吞 tūn 芝 zhī 歌 gē 远 yuǎn 峦 luán 。 。
赋苕溪草堂和孙太初韵一首。明代。黄省曾。翠竹婵娟傍野潭,秋山日映草堂寒。 云枝桂树临虚榻,翡翠山鸡照碧湍。 漫学赤须求茂苑,久携青剑隔长安。 时时野服乘高兴,采药吞芝歌远峦。