闲 xián 适 shì 一 yī 首 shǒu - - 黄 huáng 省 shěng 曾 céng
吴 wú 王 wáng 宫 gōng 南 nán 一 yī 亩 mǔ 居 jū , , 中 zhōng 林 lín 日 rì 与 yǔ 高 gāo 贤 xián 俱 jù 。 。
相 xiāng 逢 féng 不 bù 惜 xī 解 jiě 貂 diāo 饮 yǐn , , 春 chūn 风 fēng 共 gòng 倒 dào 花 huā 前 qián 壶 hú 。 。
鹤 hè 客 kè 频 pín 嫌 xián 紫 zǐ 霞 xiá 晚 wǎn , , 山 shān 妻 qī 却 què 笑 xiào 青 qīng 钱 qián 无 wú 。 。
仲 zhòng 尼 ní 有 yǒu 玉 yù 且 qiě 不 bù 售 shòu , , 何 hé 必 bì 营 yíng 营 yíng 求 qiú 尔 ěr 沽 gū 。 。
闲适一首。明代。黄省曾。吴王宫南一亩居,中林日与高贤俱。 相逢不惜解貂饮,春风共倒花前壶。 鹤客频嫌紫霞晚,山妻却笑青钱无。 仲尼有玉且不售,何必营营求尔沽。