次 cì 第 dì 和 hé 海 hǎi 洲 zhōu 翁 wēng 韵 yùn 效 xiào 放 fàng 翁 wēng 体 tǐ 其 qí 六 liù - - 杨 yáng 巍 wēi
平 píng 时 shí 感 gǎn 慨 kǎi 欲 yù 沾 zhān 裾 jū , , 况 kuàng 见 jiàn 前 qián 朝 cháo 战 zhàn 伐 fá 馀 yú 。 。
间 jiān 道 dào 空 kōng 留 liú 广 guǎng 武 wǔ 墓 mù , , 危 wēi 城 chéng 犹 yóu 壮 zhuàng 鲁 lǔ 连 lián 书 shū 。 。
愁 chóu 来 lái 翻 fān 与 yǔ 酒 jiǔ 杯 bēi 好 hǎo , , 老 lǎo 去 qù 更 gèng 于 yú 剑 jiàn 术 shù 疏 shū 。 。
莫 mò 向 xiàng 古 gǔ 今 jīn 频 pín 堕 duò 泪 lèi , , 安 ān 期 qī 海 hǎi 上 shàng 久 jiǔ 招 zhāo 予 yǔ 。 。
次第和海洲翁韵效放翁体 其六。明代。杨巍。平时感慨欲沾裾,况见前朝战伐馀。 间道空留广武墓,危城犹壮鲁连书。 愁来翻与酒杯好,老去更于剑术疏。 莫向古今频堕泪,安期海上久招予。