雁 yàn 门 mén 九 jiǔ 日 rì 无 wú 兴 xìng 登 dēng 高 gāo 作 zuò 诗 shī 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 杨 yáng 巍 wēi
九 jiǔ 塞 sāi 行 xíng 将 jiāng 遍 biàn , , 三 sān 秋 qiū 岁 suì 欲 yù 残 cán 。 。
故 gù 乡 xiāng 归 guī 未 wèi 得 dé , , 客 kè 抱 bào 向 xiàng 谁 shuí 宽 kuān 。 。
云 yún 送 sòng 台 tái 山 shān 暝 míng , , 风 fēng 吹 chuī 关 guān 树 shù 寒 hán 。 。
干 gān 戈 gē 正 zhèng 扰 rǎo 攘 rǎng , , 何 hé 处 chǔ 可 kě 凭 píng 栏 lán 。 。
雁门九日无兴登高作诗二首 其一。明代。杨巍。九塞行将遍,三秋岁欲残。 故乡归未得,客抱向谁宽。 云送台山暝,风吹关树寒。 干戈正扰攘,何处可凭栏。