题 tí 马 mǎ 愧 kuì 非 fēi 巢 cháo 云 yún 亭 tíng - - 杨 yáng 巍 wēi
亭 tíng 子 zi 起 qǐ 何 hé 所 suǒ , , 高 gāo 悬 xuán 古 gǔ 柳 liǔ 间 jiān 。 。
为 wèi 聆 líng 黄 huáng 鸟 niǎo 语 yǔ , , 兼 jiān 爱 ài 白 bái 云 yún 还 hái 。 。
杯 bēi 外 wài 分 fēn 平 píng 楚 chǔ , , 座 zuò 中 zhōng 到 dào 远 yuǎn 山 shān 。 。
襟 jīn 期 qī 有 yǒu 如 rú 此 cǐ , , 能 néng 望 wàng 不 bù 能 néng 攀 pān 。 。
题马愧非巢云亭。明代。杨巍。亭子起何所,高悬古柳间。 为聆黄鸟语,兼爱白云还。 杯外分平楚,座中到远山。 襟期有如此,能望不能攀。