独 dú 游 yóu 山 shān 寺 sì 奉 fèng 简 jiǎn 宗 zōng 豫 yù 少 shǎo 保 bǎo 勉 miǎn 仁 rén 少 shǎo 傅 fù 弘 hóng 济 jì 太 tài 常 cháng - - 杨 yáng 士 shì 奇 qí
扈 hù 跸 bì 愧 kuì 无 wú 能 néng , , 同 tóng 官 guān 喜 xǐ 得 de 朋 péng 。 。
芳 fāng 林 lín 时 shí 独 dú 往 wǎng , , 清 qīng 境 jìng 遂 suì 闲 xián 登 dēng 。 。
碑 bēi 古 gǔ 封 fēng 文 wén 藓 xiǎn , , 泉 quán 幽 yōu 羃 mì 翠 cuì 藤 téng 。 。
欲 yù 题 tí 岩 yán 畔 pàn 石 shí , , 历 lì 览 lǎn 记 jì 吾 wú 曾 céng 。 。
独游山寺奉简宗豫少保勉仁少傅弘济太常。明代。杨士奇。扈跸愧无能,同官喜得朋。 芳林时独往,清境遂闲登。 碑古封文藓,泉幽羃翠藤。 欲题岩畔石,历览记吾曾。