为 wèi 刘 liú 恒 héng 甫 fǔ 年 nián 兄 xiōng 悼 dào 亡 wáng - - 邓 dèng 云 yún 霄 xiāo
客 kè 子 zi 悲 bēi 秋 qiū 已 yǐ 惘 wǎng 然 rán , , 那 nà 堪 kān 更 gèng 着 zhe 悼 dào 亡 wáng 篇 piān 。 。
独 dú 怜 lián 窃 qiè 药 yào 人 rén 犹 yóu 在 zài , , 颇 pō 恨 hèn 鸿 hóng 都 dōu 术 shù 未 wèi 传 chuán 。 。
归 guī 梦 mèng 夜 yè 悬 xuán 巫 wū 峡 xiá 雨 yǔ , , 孤 gū 鸿 hóng 声 shēng 断 duàn 太 tài 湖 hú 天 tiān 。 。
素 sù 琴 qín 已 yǐ 悟 wù 无 wú 弦 xián 意 yì , , 慢 màn 取 qǔ 鸾 luán 胶 jiāo 与 yǔ 续 xù 弦 xián 。 。
为刘恒甫年兄悼亡。明代。邓云霄。客子悲秋已惘然,那堪更着悼亡篇。 独怜窃药人犹在,颇恨鸿都术未传。 归梦夜悬巫峡雨,孤鸿声断太湖天。 素琴已悟无弦意,慢取鸾胶与续弦。