贫 pín 女 nǚ - - 秦 qín 韬 tāo 玉 yù
蓬 péng 门 mén 未 wèi 识 shí 绮 qǐ 罗 luó 香 xiāng , , 拟 nǐ 托 tuō 良 liáng 媒 méi 益 yì 自 zì 伤 shāng 。 。
谁 shuí 爱 ài 风 fēng 流 liú 高 gāo 格 gé 调 diào , , 共 gòng 怜 lián 时 shí 世 shì 俭 jiǎn 梳 shū 妆 zhuāng 。 。
敢 gǎn 将 jiāng 十 shí 指 zhǐ 夸 kuā 针 zhēn 巧 qiǎo , , 不 bù 把 bǎ 双 shuāng 眉 méi 斗 dòu 画 huà 长 zhǎng 。 。
苦 kǔ 恨 hèn 年 nián 年 nián 压 yā 金 jīn 线 xiàn , , 为 wèi 他 tā 人 rén 作 zuò 嫁 jià 衣 yī 裳 shang 。 。
贫女。唐代。秦韬玉。蓬门未识绮罗香,拟托良媒益自伤。 谁爱风流高格调,共怜时世俭梳妆。 敢将十指夸针巧,不把双眉斗画长。 苦恨年年压金线,为他人作嫁衣裳。