送 sòng 胡 hú 山 shān 人 rén 还 hái 天 tiān 台 tāi - - 欧 ōu 必 bì 元 yuán
杨 yáng 柳 liǔ 江 jiāng 头 tóu 未 wèi 忍 rěn 攀 pān , , 薰 xūn 风 fēng 一 yī 曲 qǔ 怆 chuàng 离 lí 颜 yán 。 。
别 bié 来 lái 珠 zhū 海 hǎi 愁 chóu 今 jīn 雨 yǔ , , 望 wàng 到 dào 霞 xiá 标 biāo 郎 láng 故 gù 山 shān 。 。
满 mǎn 酌 zhuó 乍 zhà 疑 yí 天 tiān 酒 jiǔ 熟 shú , , 放 fàng 歌 gē 疑 yí 睹 dǔ 翠 cuì 旓 shāo 还 hái 。 。
他 tā 时 shí 误 wù 入 rù 天 tiān 台 tāi 路 lù , , 定 dìng 有 yǒu 桃 táo 花 huā 非 fēi 世 shì 间 jiān 。 。
送胡山人还天台。明代。欧必元。杨柳江头未忍攀,薰风一曲怆离颜。 别来珠海愁今雨,望到霞标郎故山。 满酌乍疑天酒熟,放歌疑睹翠旓还。 他时误入天台路,定有桃花非世间。