临 lín 江 jiāng 仙 xiān · · 梅 méi - - 李 lǐ 清 qīng 照 zhào
庭 tíng 院 yuàn 深 shēn 深 shēn 深 shēn 几 jǐ 许 xǔ , , 云 yún 窗 chuāng 雾 wù 阁 gé 春 chūn 迟 chí , , 为 wèi 谁 shuí 憔 qiáo 悴 cuì 损 sǔn 芳 fāng 姿 zī 。 。 夜 yè 来 lái 清 qīng 梦 mèng 好 hǎo , , 应 yìng 是 shì 发 fā 南 nán 枝 zhī 。 。
玉 yù 瘦 shòu 檀 tán 轻 qīng 无 wú 限 xiàn 恨 hèn , , 南 nán 楼 lóu 羌 qiāng 管 guǎn 休 xiū 吹 chuī 。 。 浓 nóng 香 xiāng 吹 chuī 尽 jǐn 有 yǒu 谁 shéi 知 zhī , , 暖 nuǎn 风 fēng 迟 chí 日 rì 也 yě , , 别 bié 到 dào 杏 xìng 花 huā 肥 féi 。 。
临江仙 · 梅。宋代。李清照。庭院深深深几许,云窗雾阁春迟,为谁憔悴损芳姿。夜来清梦好,应是发南枝。 玉瘦檀轻无限恨,南楼羌管休吹。浓香吹尽有谁知,暖风迟日也,别到杏花肥。