贡 gòng 闱 wéi 偶 ǒu 成 chéng 呈 chéng 同 tóng 院 yuàn 诸 zhū 公 gōng - - 黄 huáng 清 qīng 老 lǎo
射 shè 宫 gōng 围 wéi 棘 jí 断 duàn 经 jīng 过 guò , , 闲 xián 却 què 秋 qiū 声 shēng 太 tài 液 yè 波 bō 。 。
风 fēng 定 dìng 碧 bì 帘 lián 闻 wén 禁 jìn 漏 lòu , , 夜 yè 残 cán 银 yín 烛 zhú 见 jiàn 星 xīng 河 hé 。 。
仙 xiān 人 rén 共 gòng 对 duì 青 qīng 藜 lí 杖 zhàng , , 词 cí 客 kè 孤 gū 眠 mián 白 bái 玉 yù 坡 pō 。 。
弱 ruò 水 shuǐ 蓬 péng 莱 lái 三 sān 万 wàn 里 lǐ , , 不 bù 知 zhī 何 hé 处 chǔ 月 yuè 明 míng 多 duō ? ?
贡闱偶成呈同院诸公。元代。黄清老。射宫围棘断经过,闲却秋声太液波。 风定碧帘闻禁漏,夜残银烛见星河。 仙人共对青藜杖,词客孤眠白玉坡。 弱水蓬莱三万里,不知何处月明多?