晚 wǎn 眺 tiào 寒 hán 山 shān 得 dé 花 huā 字 zì - - 黎 lí 景 jǐng 义 yì
丘 qiū 壑 hè 胸 xiōng 中 zhōng 岂 qǐ 有 yǒu 涯 yá , , 纵 zòng 眸 móu 郊 jiāo 外 wài 兴 xìng 何 hé 赊 shē 。 。
白 bái 云 yún 返 fǎn 照 zhào 皆 jiē 成 chéng 雪 xuě , , 红 hóng 树 shù 迎 yíng 昏 hūn 尽 jǐn 放 fàng 花 huā 。 。
远 yuǎn 映 yìng 一 yī 珠 zhū 潮 cháo 候 hòu 浅 qiǎn , , 低 dī 笼 lóng 五 wǔ 石 shí 夕 xī 阳 yáng 斜 xié 。 。
翠 cuì 微 wēi 缱 qiǎn 绻 quǎn 环 huán 襟 jīn 抱 bào , , 不 bù 觉 jué 前 qián 峰 fēng 露 lù 月 yuè 华 huá 。 。
晚眺寒山得花字。明代。黎景义。丘壑胸中岂有涯,纵眸郊外兴何赊。 白云返照皆成雪,红树迎昏尽放花。 远映一珠潮候浅,低笼五石夕阳斜。 翠微缱绻环襟抱,不觉前峰露月华。