读 dú 邵 shào 康 kāng 节 jié 击 jī 壤 rǎng 集 jí 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 八 bā - - 薛 xuē 瑄 xuān
天 tiān 津 jīn 桥 qiáo 上 shàng 听 tīng 啼 tí 鹃 juān , , 只 zhǐ 是 shì 当 dāng 时 shí 已 yǐ 惘 wǎng 然 rán 。 。
妙 miào 意 yì 都 dōu 应 yīng 穷 qióng 卦 guà 画 huà , , 馀 yú 情 qíng 聊 liáo 尔 ěr 托 tuō 诗 shī 篇 piān 。 。
太 tài 和 hé 酒 jiǔ 味 wèi 浓 nóng 还 hái 淡 dàn , , 瓮 wèng 牖 yǒu 蟾 chán 光 guāng 缺 quē 复 fù 圆 yuán 。 。
曾 céng 向 xiàng 行 xíng 窝 wō 看 kàn 儿 ér 戏 xì , , 不 bù 妨 fáng 歌 gē 枕 zhěn 自 zì 高 gāo 眠 mián 。 。
读邵康节击壤集二十首 其八。明代。薛瑄。天津桥上听啼鹃,只是当时已惘然。 妙意都应穷卦画,馀情聊尔托诗篇。 太和酒味浓还淡,瓮牖蟾光缺复圆。 曾向行窝看儿戏,不妨歌枕自高眠。