哀 āi 子 zǐ - - 杨 yáng 弘 hóng 道 dào
髫 tiáo 龀 chèn 哀 āi 哀 āi 失 shī 所 suǒ 天 tiān , , 衣 yī 衾 qīn 草 cǎo 草 cǎo 殡 bìn 荒 huāng 烟 yān 。 。
西 xī 南 nán 流 liú 寓 yù 三 sān 千 qiān 里 lǐ , , 东 dōng 北 běi 攀 pān 号 hào 二 èr 十 shí 年 nián 。 。
负 fù 土 tǔ 起 qǐ 坟 fén 常 cháng 在 zài 念 niàn , , 刻 kè 铭 míng 纳 nà 圹 kuàng 未 wèi 能 néng 迁 qiān 。 。
此 cǐ 生 shēng 已 yǐ 矣 yǐ 知 zhī 无 wú 奈 nài , , 唯 wéi 愿 yuàn 华 huá 颠 diān 孝 xiào 道 dào 全 quán 。 。
哀子。元代。杨弘道。髫龀哀哀失所天,衣衾草草殡荒烟。 西南流寓三千里,东北攀号二十年。 负土起坟常在念,刻铭纳圹未能迁。 此生已矣知无奈,唯愿华颠孝道全。